Nguyễn Triều Anh Tâm

Vũng Áng biển mặn



biển là mẹ, khóc con là đàn cá,
biển thét gào vì con chết thảm thương !
họ đầu độc, kẻ thù không xa lạ !
một tấm khăn tang cho Vũng Áng buồn!

miền Hà Tĩnh ắp yêu con của mẹ
sao biển bây giờ mặn chát xót xa?
ngàn nọn nến thắp lên chiều bóng xế
Vũng Áng tiêu điều! Vũng Áng thiết tha!

con của mẹ, mau hồi sinh với biển
mẹ ngọt ngào là nguồn sống của con
đất nước ta gầy cong khu rừng núi
có biển chạy dài một tấm lòng son!

    nguyễntriềuanhtâm
    Vũng Áng tháng tư 2016

 

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 29 tháng 5 năm 2016

Bình luận về Bài thơ "Vũng Áng biển mặn"